Kinh Thánh đề cập đến một số điều mà chúng ta cần phải tiếp nhận sự dẫn dắt từ Đức Chúa Trời nhưng điều đáng quan trọng đó là: Tôi cần phải thừa nhận rằng tôi cần sự hướng dẫn!
Mỗi khi đối diện với một quyết định quan trọng, Chúa Giê-xu đã luôn cầu nguyện, khi Ngài bị cám dỗ làm những điều theo cách thế gian, thay vì theo cách Đức Chúa Cha, Ngài đã cầu nguyện (Mathio 4:1-11).
Trước khi gặp Đức Chúa Trời cần phải sửa soạn mình. Đức Chúa Trời đáng kính sợ và hoàn toàn thánh khiết. Bước vào sự hiện diện của Ngài mà không có sự sửa soạn là một sự lăng mạ. Khi con cái Y-sơ-ra-ên sắp được gặp Ngài,
Người ta thường nói rằng cuộc sống bao gồm một loạt những lúc vui buồn, những thời điểm vui vẻ và lời hứa xen lẫn với những thời khắc thử thách và nghi ngờ.
Đức Chúa Trời có thể đã kêu gọi bạn vào một công việc ở thế gian này như một thiên hướng, nhưng quan trọng hơn Ngài đã chỉ định bạn làm một trong những thầy tế lễ nhà vua của Ngài.
Khi Chúa phán, thì không có gì giữ nguyên tình trạng cũ. Buổi sáng thế, Đức Chúa Trời đã phán và vũ trụ đã được dựng nên từ sự trống không. Đức Chúa Trời theo một khuôn mẫu khi Ngài dựng nên thế gian. Ngài phán, thì có như vậy, và nó là tốt lành (Sáng thế ký 1:3-4). Khuôn mẫu này đã tiếp tục xuyên suốt Kinh Thánh.
Trong đám cưới của chúng tôi, cô dâu của tôi và tôi đã lắng nghe mục sư đọc 1 Cô-rinh-tô 13: 7: “Tình yêu thương hay dung thứ mọi sự, tin mọi sự, trông cậy mọi sự, nín chịu mọi sự.